ĐƯỜNG LÀ KHỔ ÁCH - Trang 69

Harris báo cáo: Lượng Glucose trong máu thấp được xem như

là triệu chứng dư thừa isulin (hyper – insulinism). Cho đến thời
điểm ấy, bệnh nhân có triệu chứng này phải chịu trị bệnh động
mạch vành tim (coronary thrombosis), hoặc trị chứng về tim nào đó,
trị bướu não, trúng phong, bệnh dưới túi mật, viêm ruột thừa, loạn
thần kinh, suyễn, dị ứng, ung loét, ngộ độc rượu, hay chứng rối loạn
tâm thần.

Nhưng bác sĩ Harris không được giải thưởng Nobel vì phát

minh của ông gây rắc rối cho y khoa và chả đem lợi lạc gì (not a
boon). Phương thuốc trị bệnh dư insulin trong máu (tức thiếu
Glucose trong máu), của ông quá đơn sơ nên không ai nhờ đó mà
khá giả được: Đó là cách tự cai quản cơ thể của mình. Bệnh nhân
phải từ bỏ đường tinh chế (refined sugar). Kẹo, café và nước ngọt
giải khát, đó là những chất độc gây bệnh: Phải tự bảo vệ lấy, không
nhờ ai cứu vớt được. Harris chỉ khuyên bảo những điều không nên
làm.

Đúng như tiên liệu, y khoa giáng lên lưng bác sĩ Harris những

đòn đau điếng như hằng tấn gạch rơi lên người ông vậy. Những
điều ông phát giác nếu để lộ ra ngoài quần chúng sẽ làm phiền lòng
các y sĩ chuyên viên phân tâm học và các ngành y tế khác. Hội y Tế
Hoa Kỳ (American Medical Association) phải mất 25 năm mới thấy
được công trạng của bác sĩ Harris để hiến huy chương cho ông.

Đến năm 1929. Bác sĩ Frederic Bunting, người phát minh ra

isulin, bèn cho dân chúng biết là chất đó chỉ tạm giảm bệnh chứ
không trị lành bệnh (a palliative, not a cure), cách ngừa tiểu đường
là bỏ hẳn lề thói nguy hiểm mê ăn đường cho thỏa thích, vô tiết độ
(cut down on dangerous sugar bingeing).

Ở Anh quốc, các con số sau đây cho ta thấy insulin chỉ làm

chậm bước thần chết :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.