ĐƯỜNG MÒN - Trang 191

PHẦN 3

18

Căn nhà gần giống ký ức của Wild về nó. Trong nhà tối tăm,

bừa bộn. Phòng ốc sắp xếp lộn xộn như thể do cơi nới thêm mà có.
Nó mang dáng vẻ trang nhã của quý tộc nghèo. Giấy dán tường
ngoài hành lang có hai màu đỏ và thếp vàng. Phòng tắm có bồn
màu hồng nhìn ra mặt vườn rậm rạp, ẩm ướt. Nhiều chồng sách
ngất ngưởng bắt đầu ngay từ nền nhà. Đi giữa chúng như đi giữa
một thành phố thu nhỏ với những tòa nhà chỉ cao tới thắt lưng.
Nhà bếp có hai bồn rửa. Cả hai đều rỉ sét và hai vòi nước đã khóa
nhưng đều chảy tong tong. Phòng khách lớn sau nhà có một mặt
tường hoàn toàn bằng kính. Cạnh đó là phòng khám có bàn giấy và
bức tường treo đầy bằng cấp của ngành y. Wild cầm bức ảnh
lồng khung cẩn thận chụp anh, Sherman và Jane đứng ngoài sân. Cả
ba đều nheo mắt, nhoẻn cười trong nắng. Wild nhớ như in ngày
chụp ảnh: nhớ tiếng ve sầu kêu rỉ rả, nhớ cái nóng như nung và nhớ
mẩu xương bả vai của Sherman chạm vào ngực anh.

Đi tới đâu Wild cũng mong chạm mặt một vị cao niên bất ngờ

xuất hiện giữa cảnh tiêu điều, chẳng hạn một bà già gầy khô từ
bóng tối hiện ra, hoặc chính Sherman bước đến bên anh. Nhưng
chẳng có ai hết. Dấu hiệu duy nhất của sự sống là đống phân
chim xám đen trên nền phòng giặt đồ và mớ chén đĩa bẩn trong
bồn rửa chén. Chắc nó có ở đó từ ngày Sherman lìa trần. Tủ bếp
xếp đầy tô đĩa, ly tách. Đồ hộp chất đống trong chạn đựng thức
ăn. Theo Wild nhớ thì Sherman không có người thân và rõ ràng, từ
khi ông mất, chẳng ai buồn dọn dẹp, thu vén nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.