ĐƯỜNG MÒN - Trang 199

19

Wild cởi áo khoác và bày những thứ sắp dùng lên chiếc bàn sắt

thấp anh lấy trong phòng khám: bộ dao mổ, kim chỉ y khoa, kim
tiêm, bông băng, thuốc sát trùng và bộ kẹp foóc xép mũi dài có răng
cưa. Wild bóc lớp băng bằng giấy vệ sinh trên ngực Lee và vứt
xuống nền nhà. Trong khi chờ vết thương khô, Wild thở nặng
nhọc, hít vào toàn mùi máu trộn lẫn mùi cồn.

Anh cúi xuống cho tới khi mắt cách cơ thể chỉ còn hơi âm ấm

của Lee chừng năm sáu xăng ti mét. Wild xem xét kỹ da ngực lún
phún lông và đường nét khá rõ của cơ chính trên ngực. Bên sườn phải
của Lee có một vết sẹo cũ, đối xứng với vết đạn. Tất nhiên, chính
bản thân cơ thể người cũng có những phút lơ đãng riêng. Chỉ cần ta
biết phân tích các tì vết và đường cong của nó. Cũng giống tính
chất địa lý của từng vùng miền, cơ thể nắm giữ toàn bộ tiểu sử của
một người. Mỗi vết sẹo, chỗ sưng đều là kết quả của tai nạn hồi
nhỏ hoặc các sự cố bất ngờ mờ ám khác. Sở dĩ có vết sẹo này là do
chủ thể ngã khi trèo cây nhà hàng xóm hồi nghỉ hè; vết sẹo kia do
đụng xe. Ngoài ra còn vết chó cắn, vết dao đâm v.v...

Dù vùng da quanh vết thương bị viêm nhưng dấu hiệu nhiễm

trùng chưa xuất hiện. Đường đạn đi vào nhỏ, mép của nó đã đóng
vảy dù máu đen thẫm vẫn rỉ ra ngoài. Chắc viên đạn không vào quá
sâu chăng? Hai bàn tay Wild rà khắp vùng bụng của Lee kiểm tra
xem có chỗ nào sưng hay xuất huyết bên trong không. Mấy ngón
tay anh nhẹ nhàng lần theo hình vòng cung phía trên xương sườn
số chín và mười tìm manh mối cho thấy vị trí viên đạn. Tất
nhiên, nó có thể ở bất cứ đâu: đường đạn sẽ thay đổi khi đụng phải
xương hoặc cơ. Anh nhớ hình ảnh bụng của người, cái khoang lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.