ĐƯỜNG MÒN - Trang 105

Lão xoay đầu quan sát bãi xe và con đường vắng tanh sau cửa

kính. Dường như xe cộ dừng hết ở đâu đó khiến quanh đây im ắng
lạ thường. Hai gã ban nãy đã đi rồi. Lão không hiểu hôm nay là ngày
gì mà xui xẻo đủ đường. Không trung mang theo thứ mùi chán ngắt
của một chiều giữa tuần. Giờ này, người ta đang sửa soạn về với
gia đình, ngôi nhà ấm cúng có sẵn gà quay và mùi nước hoa của em
bé vừa được tắm rửa sạch sẽ.

Bà Sylvia nhún vai và liếm môi, đoạn hất đầu vào trong nhà:

- Tôi phải vào thôi. Chào ông Josef nhé. Nhớ bảo trọng.

Dứt lời, bà lệt bệt đi vào hành lang tối dẫn về nơi có tiếng tivi

và ánh sáng nhập nhoạng.

Lúc xoay người ngó chừng con lộ và bãi đậu xe kỹ hơn ban nãy, lão

tức tối trong lòng. Mụ Sylvia này nói dối về một điều gì đó. Thói
ấy ở mụ mãi không chừa. Đúng chờ khoảng một phút, lão cũng theo
vào.

Y như lão đoán, phòng trong sặc mùi thuốc lá, mùi thức ăn

nhanh và mùi phấn son rẻ tiền. Bà Sylvia đang quay lưng về phía
lão, lúi húi chuyển kênh tivi. Khi quay lại ghế sofa ẩm mốc, bà còn
không thèm nhìn lão:

- Ông nấn ná thêm làm gì? Tôi có biết gì hơn đâu. Với lại tôi hơi

mệt, chẳng còn chuyện để nói.

Lão Josef vẫn đứng mãi ở cửa. Một lão già gầy đét mặc đồ đen,

trông như hình dán xấu xí trên khung cửa màu sáng. Hai tay lão
buông thõng. Chủ nhà co gập cả hai chân mặc tất dài ngồi trên
tràng kỷ bọc nệm màu xanh lá cây. Trên bàn cạnh đó có cuốn cẩm
nang truyền hình sờn gáy, chiếc gạt tàn và cây đèn bàn chụp đỏ.
Thân đèn trông có vẻ được chế tạo từ chất liệu nặng và đặc, giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.