ĐƯỜNG MÒN - Trang 152

Wild ngơ ngác nhìn lên. Anh toan trả lời nhưng chỉ ú ớ rồi lẩm

bẩm câu gì đó sau hàng râu quai nón. Wild xịu mặt quay lại với túi
kẹo. Tuy định nói thêm nhưng Lee không biết dùng từ diễn đạt.
Hắn tự hỏi nói thêm phỏng có ích gì chăng? Hắn nhìn Wild quay
sang lục hai chiếc hộp, chắc lại chuẩn bị chích choác. Hay hớm
thật. ‘Anh giai’ sắp phê thuốc, mặc hắn xoay sở ở chỗ đồng
không mông quạnh này. Hắn ngồi dậy, ghé mắt nhìn qua khe
vách. Con tàu lao nhanh trong đêm tối, đưa họ đến nơi nào có trời
biết. Dù trời tối om, hắn vẫn thấy mờ mờ vùng đồng trũng
bằng phẳng bên đường càng làm nổi bật hàng cột điện lớn có đường
dây cao thế vắt ngang. Tít tận chân trời xa mới có vài chấm sáng
từ các tòa nhà lớn, trông như dấm chấm hết, chấm lửng ở cuối
bức tranh phong cảnh. Lúc trước Wild bảo gì nhỉ? Thánh cũng không
biết nơi họ sắp đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.