ĐƯỜNG MÒN - Trang 154

buốt pha lẫn mùi ẩm ướt của sương sớm. Bầu trời trắng đục sáng
dần lên khi mặt trời lên sau rặng cây che chắn đoạn đường ray phía
xa.

Lee rên rẩm:

- Đến nơi chưa?

Wild nhìn quanh tìm một dấu hiệu thân thuộc. Sân ga trông

quen quen nhưng anh chưa thể nói nơi này là đâu. Anh gật bừa:

- Cậu thấy trong người thế nào?

Lee nhún vai, ôm bụng. Hắn ngồi dậy, mặt nhăn như bị:

- Mệt quá chừng.

Wild thò đầu ra thêm chút nữa. Không có gì cho thấy xung

quanh có người ở, chỉ có dãy toa chở hàng nối nhau và vài hộp đèn
hiệu mờ tịt. Vạn vật sáng bóng vì nước mưa. Mấy chú chim dậy sớm
kiếm mồi cất tiếng hót líu lo.

Lee đi ngang qua anh, ngồi trên mép sàn tàu một lát trước khi

hắn nghiến răng thả chân nhảy xuống đất:

- Ngó chừng cái cặp hộ. Tôi phải đi tiểu đây.

Dứt lời, hắn lảo đảo vòng ra sau toa tàu, không để Wild kịp nói

lời nào.

Wild hết gãi cổ lại quệt mũi. Moóc phin làm anh luôn ngứa ngáy.

Tuy đến giờ chích nhưng anh phải chờ tàu chạy đưa họ ra khỏi đây
đã. Có khả năng họ đến được đích, chỉ cần tỉnh táo thêm chút nữa.
Bên trong lớp quần áo, da Wild bì bì như bìa cứng. Náu mình trong
góc tối, Wild phủi bộ quần áo lấm lem bụi bẩn và đưa tay cào cào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.