ĐƯỜNG MÒN - Trang 203

ai trên đời. Vậy mà không ai ưa dân xì ke. Ngay cả dân xì ke cũng
không ưa nhau.

Anh dừng dao mổ ngay phía trên người Lee. Cần rạch thẳng. Anh

sẽ rạch một đường, hai bên mép da sẽ hơi quăn lên và máu rỉ ra.
Một giọt mồ hôi lăn dọc sống mũi anh. Anh sẽ rạch một đường, hai
bên mép da sẽ hơi quăn lên và máu rỉ ra. Cây đèn bão trên đầu kêu
o o, khào khào. Wild cúi xuống gần đến độ ngửi được mùi bùn
khô bám trên cổ Lee và mùi mồ hôi lạnh toát ra do sợ hãi đang khô
dần trên chính cơ thể anh.

Wild nói tiếp bằng giọng anh hy vọng là dễ chịu như lời an ủi, vỗ

về:

- Đôi khi người ta quên rằng bệnh nhân mới là trung tâm.

Giống anh cảnh sát giao thông điều khiển dòng xe cộ đến từ mọi
phía. Mọi thứ đều xoay quanh bệnh nhân. Không có bệnh nhân, bác
sĩ là thừa. Thuở sinh thời, Sherman hay bảo: “Hãy tôn trọng bệnh
nhân. Lắng nghe những gì họ nói với mình. Hãy quan sát họ để
biết tình hình.”
Sherman mới là siêu đẳng. Bác sĩ như ông ấy là giỏi
lắm đấy nhé. Tôi chưa thấy ai giỏi bằng Sherman. Đương nhiên
lời người bệnh nói chưa chắc đã chỉ ra vấn đề chính. Thầy thuốc
giỏi phải biết phân tích triệu chứng, bệnh nhân nói một phải hiểu
mười, phải hiểu ngôn ngữ cử chỉ, v.v.... Sherman chỉ cần sờ vào da
bệnh nhân cũng biết họ bị ung thư hay tắc nghẽn mạch máu hay
các cơ quan nội tạng có vấn đề. Giống người mù đọc chữ nổi vậy.

Wild nhấn dao mổ xuống da thịt Lee, ngay tại điểm anh hình

dung đường môn vị và đường bên gặp nhau. Wild cố gắng không để
mũi dao đi quá sâu. Ngay dưới vị trí đó là ruột kết và xích lên phía
bắc một chút là túi mật. Rất có thể gan của Lee bị tổn thương. Nếu
quả có thể anh chẳng thể làm gì được với trang thiết bị sẵn có ở đây.
Wild tiếp tục rạch một đường ngắn không quá hai xăng ti mét rưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.