26
Anh đứng trên con thuyền gỗ rộng, một kiểu thuyền cứu sinh cổ
xưa chỉ còn thấy trong sách lịch sử mô tả kiểu săn cá voi cổ xưa. Dù
thuyền lớn nhưng ngoài anh ra, không còn ai khác. Anh ở trên
thuyền chưa lâu. Một cây đèn dầu treo trên chiếc rổ ngay cạnh
anh. Nó kêu xì xì và lắc lư mỗi lúc thuyền chòng chành. Anh ngồi
ở
cuối thuyền.
Hai tay anh nắm một mái chèo gỗ to bè nhưng anh không thể
ngồi vững để chèo. Mỗi lần cúi tính vục chèo vục chèo xuống
nước, bề mặt dẹt của chèo lại trượt đi. Mấy lần mất thăng bằng,
anh suýt té lộn nhào. Nếu ngã xuống nước, anh sẽ không sống
được. Xô thùng, cuốc thuổng và cuộn dây thừng lăn lông lốc trong
lòng thuyền.
Anh cảm giác mình trên thuyền rất lâu rồi. Hai vai anh nhức
nhối, hai bàn tay trầy trụa vì phải nắm mái chèo. Anh đang tìm
cách vượt biển thì phải. Sóng cồn đen kịt như mực. Hình như đó
không phải nước mà là chất gì hoàn toàn khác. Nó dính nhớp như
thứ thường thấy trong công nghiệp. Sóng dồn thành đám cách anh
không xa. Chúng vươn cao và tấn công con thuyền thành từng lớp
từ hai đến ba con sóng liên tiếp. Nước lạnh buốt tung bọt trắng
xóa hai bên mạn thuyền.
Đại dương không biết đâu là bờ. Có lẽ bờ là dòng kẻ mờ nằm
ngang tít phía xa, một dòng kẻ đậm hơn không gian âm u trải rộng
phía trên và phía dưới nó. Thuyền cách bờ quá xa. Mọi thứ đều xa
xôi cách trở. Sóng vỗ ì oạp bên mạn thuyền.