ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 179

Lạc Táp cười: "Sao chị còn kích động hơn cả em vậy."

Chu Nghiên trừng mắt nhìn cô, dùng lại vài giây, nhìn cô hoài nghi:

"em đang đùa với chị hả?"

Lạc Táp: " em rảnh rỗi như vậy sao?"

Sau đó đem sự tình kể rõ cho Chu Nghiên nghe.

"Ngày hôm qua đã định nói cho chị nghe rồi, nhưng phòng nhiều

người không tiện nói cho lắm."

Chu Nghiên uống mấy ngụm sữa đậu nành để trấn an tâm hồn bé nhỏ

bị oanh tạc: "Lạc Lạc, chị cảm thấy tuy rằng đây chỉ là một bữa cơm bình
thường thôi, nhưng chúng ta phải tóm gọn lấy cơ hội này."

Sau đó cô bắt đầu truyền thụ kinh nghiệm làm nũng với đàn ông cho

Lạc Táp.

Lạc Táp liếc nhìn cửa, có đồng nghiệp tiến vào, cô đúng lúc ngăn Chu

Nghiên lại: "Đừng nói bậy nữa." Sau đó cùng đồng nghiệp khác chào hỏi.

Chu Nghiên chuyển đề tài bắt đầu nói sang chuyện khác, nói đến đợt

huấn luyện bắn súng vào tháng sau: "em nghỉ phép quay lại là đúng lúc đội
mình tập trung huấn luyện."

Nghĩ tới có thể được sờ vào súng,Chu Nghiên lập tức kích động không

thôi.

Lạc Táp nghĩ tới liền buồn bực, cô không có thiên phú ở kĩ năng này,

hai năm trước các cô từng được huấn luyện một lần, cuối cùng khi báo cáo
thành tích, cô là người đứng đầu từ dưới lên của toàn thành phố.

Tuy rằng mấy người đứng đầu không được tiền thưởng, vài người

đứng cuối cũng không ai bị phê bình, nhưng tóm lại khi bị nhắc tên trên đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.