ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 189

Tưởng Mộ Tranh ngồi ở bên cạnh, cũng không nói được lời nào, mà

anh lại không phải vai chính của bữa tiệc, ngồi ở chỗ này giống như chịu
dày vò.

Anh nhìn thời gian, xin lỗi mà cắt ngang bọn họ: "Hai người cũng

quen thuộc, tôi còn một tiệc xã giao, hiện tại phải qua đó cho kịp nên không
ăn cơm cùng mọi người được, lần sau tôi mời."

Đây là lấy cớ, trong lòng mọi người đều tự biết rõ, Phó Duyên Bác

cũng không miễn cưỡng gì nữa, nói lần sau có rảnh thì gặp mặt nói chuyện.

Trước khi đi Tưởng Mộ Tranh lại dặn dò Lạc Táp: "Về đến nhà thì gọi

điện thoại cho tôi, nếu quá muộn, tôi tới đón cô."

Đêm nay anh hành xử tương đối chừng mực, cô không thể làm anh

mất thể diện ngay trước mặt Phó Duyên Bác nên để cho anh bậc thang đi
xuống, gật gật đầu: "được, anh lái xe cẩn thận một chút."

Sau khi Tưởng Mộ Tranh rời đi, Lạc Táp trong lòng nhẹ nhàng thở ra

một hơi, lại nói lời xin lỗi với Phó Duyên Bác.

Phó Duyên Bác: "Không cần phải xin lỗi, chú tôi cũng muốn đi theo

lại đây đấy. nhưng bị tôi cự tuyệt, nói là nếu chú ấy tới thì chắc chắn chúng
ta sẽ không tự nhiên."

Lạc Táp đặc biệt thích tính cách của anh có thể đứng trên lập trường

của người khác, suy nghĩ vì người khác của anh.

Phó Duyên Bác lại quan tâm hỏi đến công việc của cô, khi hai người

đang trò chuyện, đột nhiên bị một giọng nữ cắt ngang: "Phó Duyên Bác?
Trùng hợp quá nha! đến đây mà cũng có thể gặp được anh."

Lạc Táp và Phó Duyên Bác cùng nhau quay đầu nhìn lại, một cô gái

cao gầy xinh đẹp ăn mặc thời thượng đi tới gần, khi ánh mắt của Lạc Táp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.