ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 193

Tắm xong, Tưởng Mộ Tranh đang chuẩn bị đi qua phòng làm việc xử

lý công việc, di động rung lên, anh tưởng Lạc Táp về đến nhà nên gọi điện
thoại cho anh, kết quả là Tưởng Mộ Thừa.

"Tứ ca."

"Không đi ra ngoài chơi?"

"Không, gần đây Trình Diệc bận việc."

"Cậu định treo cổ trên cái cây lệch tán Trình Diệc này?"

"..."

"Nói tiếng người đi." Tưởng Mộ Tranh ngồi xuống trước máy tính, mở

ra, trên bàn có thuốc lá cùng bật lửa, anh cầm hộp thuốc lên lấy ra một
điếu.

Tưởng Mộ Thừa dừng xe, hạ cửa sổ xe xuống rồi nói: "Cậu còn nhớ

Phó Duyên Bác không?"

Sao lại không nhớ, mới vừa rồi còn gặp mặt.

Tưởng Mộ Tranh hỏi: "Làm sao vậy?"

Tưởng Mộ Thừa: "Anh vừa nhìn thấy cậu ta ở tiểu khu này, cậu ta đưa

Lạc Táp về, hai người đó đang yêu nhau à? Đường có mấy mét mà đi cả
nửa ngày mới xong."

Tưởng Mộ Tranh hơi khựng lại, không cầm lấy bật lửa mà lại lấy điếu

thuốc trong miệng ra.

Không lên tiếng.

Tưởng Mộ Thừa: "Anh về nhà rồi." Trực tiếp ấn tắt cuộc gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.