ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 224

Tưởng Mộ Tranh vẫn duy trì tư thế trước đó, hai tay chống trên lưng

ghế sofa phía sau cô, thân thể như đang phủ lên trên người cô.

Hệt như một đôi tình nhân đang làm chuyện ái muội.

Lạc Táp ý thức dần tỉnh táo hơn, định thần lại chợt phản ứng, đối mặt

với anh: "Anh hôn tôi phải không?!"

Sắc mặt cô lạnh lùng, không khỏi sờ sờ lên mặt mình.

Cô vừa muốn nhấc chân đá tới, Tưởng Mộ Tranh nói: "Nếu cô muốn

tôi hôn thì tôi bây giờ có thể bổ sung cho cô vậy."

Lạc Táp nghi ngờ mà nhìn anh, không chịu nổi xấu hổ như vậy, cô

đánh lên cánh tay anh: "Tránh ra!"

Anh không dao động, tầm mắt cũng không di chuyển nhìn cô chăm

chú, khi ánh mắt cô vô tình chạm vào ánh mắt anh, ánh mắt sâu thẳm ấy
như muốn chạm tới đáy mắt cô.

Trong lúc nhất thời, cô thấy khó thở có chút hoảng loạn mà di chuyển

tầm mắt.

"Tưởng Mộ Tranh, anh mau tránh ra!"

Tưởng Mộ Tranh suy nghĩ hồi lâu, như là quyết định một việc cực kỳ

quan trọng.

"Lạc Lạc." Anh gọi cô: "Anh có lời muốn nói với em."

Nửa phút trôi qua, Lạc Táp đã điều chỉnh lại vẻ mặt thất thố vừa rồi

của mình, lý trí cũng đã chạy trở về.

Cô nhìn anh: "Có chuyện gì nói mau, còn lề mề nữa tôi sẽ thật sự đạp

anh đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.