ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 229

ngày cũng chẳng có kết quả à, anh chướng mắt tôi, bây giờ chưa được bao
lâu, anh đã không nhớ rõ nữa sao?"

Tưởng Mộ Tranh ngẩn ra, nhưng phản ứng lại rất nhanh, anh biện hộ

nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Chính em cũng nói, là trước đây, mà không
phải hiện tại, trước đây không hiểu biết nhau lại còn hiểu lầm, nói không
thể có gì là chuyện bình thường, hiện tại đã hiểu rồi, thích thì cũng chẳng
có gì không được cả."

Hiện tại đầu óc Lạc Táp đã thanh tỉnh hơn rất nhiều, muốn giãy giụa

thoát ra khỏi viên đạn bọc đường của anh, cô đưa tay muốn đẩy ra anh,
nhưng đẩy vài cái anh vẫn như không.

Cô lạnh nhạt nhìn anh: "Nhưng tôi không thích anh, tôi thích ...ưm"

Câu nói kế tiếp đều bị nghẹn lại.

Nụ hôn của Tưởng Mộ Tranh mạnh mẽ mà nóng bỏng, cả đôi môi của

cô đều bị anh ngậm trong miệng, Lạc Táp cảm thấy trước mắt tối đen, cảm
giác giống như bị mù, tai cũng chẳng nghe được gì nữa.

Tưởng Mộ Tranh đã muốn hôn cô từ lâu, thật vất vả mới hôn được, lập

tức giống như con ngựa hoang thoát cương, rốt cuộc không dừng lại được,
anh cạy mở hàm răng cô, trực tiếp mút lấy lưỡi cô.

Còn mang theo chút khó chịu bức bối trong lòng.

Tức giận khi cô nói cô thích người khác.

Lạc Táp cảm giác tim cũng bắt đầu run rẩy, cảm giác tê dại tràn ra

chạy khắp cơ thể, lại từ đỉnh đầu truyền đến gan bàn chân.

Anh như đang đối xử với kẻ địch, tóm lấy hai tay cô bắt chéo rồi giữ

chặt trên đỉnh đầu, sức lực của nam và nữ chênh lệch quá lớn, cô không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.