ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 231

Lúc này Lạc Táp mới nhớ tới, trên bàn trà có bữa tối mà anh bưng lên,

chén cháo kia đặt ở trong chén giữ nhiệt, hẳn là rất nóng.

Nhưng cô quyết tâm, không lo không hỏi, bước trở về phòng ngủ.

Cả người cô dựa vào sau cánh cửa, nhắm mắt điều chỉnh hô hấp.

Trong lòng giống như có một vạn con ngựa chạy qua.

Lát sau, cô mở mắt ra, mở cửa, lại đi đến phòng khách.

Tưởng Mộ Tranh đã cởi áo sơmi, đang cau mày.

Lạc Táp đến gần, anh nghe được tiếng bước chân cô nhưng cũng

không quay đầu lại nhìn.

Cô dùng sức đá vào đùi anh một cái, anh không tiếng động cong khóe

miệng, cô đá thêm mấy cái nữa mới hả giận.

Rốt cuộc là không đành lòng, cô hỏi: "Có đau hay không?"

Tay Tưởng Mộ Tranh hơi khựng lại: "hiện tại không đau."

Cởi áo sơmi ra, toàn bộ lưng anh đều trần trụi trước mắt cô, Lạc Táp

nhìn mảng lưng vừa ướt vừa dính lại đỏ tấy lên của anh, nội tâm có chút tự
trách, nhưng khi nghĩ đến anh cưỡng hôn cô, chút tự trách kia lập tức biến
mất không còn bóng dáng.

Cô phẫn hận nói: "Đây là kết quả của việc không tôn trọng phụ nữ."

Tưởng Mộ Tranh: "Nếu anh không tôn trọng em, em cảm thấy hiện tại

em còn có thể yên ổn đứng ở đây nói mát hả?"

Lạc Táp đột nhiên muốn đá thêm một cái vào sau lưng anh, nhịn rồi

lại nhịn: "Không có sự đồng ý của tôi mà đã hôn, đây còn gọi là tôn trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.