ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 232

sao? Tưởng Mộ Tranh, anh có biết hai chữ tôn trọng là thế nào không hả?!"

Tưởng Mộ Tranh ném cái áo bẩn qua một bên, chống đất đứng dậy,

liếc mắt nhìn cô một cái: "Lạc Táp, anh không xấu xa như em nghĩ, nhớ rõ
lần sau chỉ cần nói không thích anh là đủ rồi, không cần nói nhiều thêm câu
em thích người đàn ông khác vào đằng sau!"

Anh khom lưng nhặt áo sơ mi bẩn trên mặt đất lên, lập tức đi vào

phòng.

Lạc Táp nhìn theo bóng dáng anh, cô nheo mắt, hình như nhìn thấy

trên bả vai anh có vết sẹo, ngược sáng nên cô nhìn không rõ được.

Anh đã đem cửa phòng đóng lại.

Cô xoa xoa lồng ngực, cảm thấy khó chịu.

Rõ ràng người chịu thiệt chính là cô, sao tự dưng lại cứ như anh phải

chịu thiên đại ủy khuất gì đó ghê gớm lắm vậy.

Thế đạo gì đây hả!

Tưởng Mộ Tranh trở về phòng tắm rửa, trong phòng có hộp thuốc, anh

tìm cả buổi cũng không có thuốc trị bỏng, phía sau lưng đau đớn, nóng rát
khó chịu.

Gửi tin cho Giang Đông Đình: [gọi người bên phòng y tế đưa qua cho

tôi một tuýp thuốc trị bỏng lại đây]

Giang Đông Đình: [tình huống như thế nào?]

Tưởng Mộ Tranh: [mang cháo lên cho Lạc Lạc không cẩn thận để đổ

ra nên bỏng tay.]

Giang Đông Đình không nghi ngờ gì, nói sẽ sắp xếp ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.