ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 256

Đồ Trung hay đồ Tây đều có, anh lấy mỗi thứ một ít, còn dùng túi lấy

thêm một quả trứng luộc nước trà.

Mà lúc này Giang Đông Đình và Ân Duyệt đang ngồi ngay gần cầu

thang xoắn của tầng hai, nhìn thấy tất cả mọi chuyện ở nhà ăn tầng dưới,
hiện tại hai người đang đánh cược.

Ân Duyệt nhìn tầng dưới, nhỏ giọng nói: " tôi đánh cược Ngũ ca sẽ

tìm một chỗ khác để ngồi ăn."

Cô và Tưởng Mộ Tranh, Phó Duyên Bác đã quen biết từ nhỏ, hai

người bọn họ cũng sẽ không vì một ai hay chuyện gì mà đi tranh chấp với
nhau, người ở bên ngoài nhìn thấy thế thì nghĩ bọn họ hiểu chuyện, biết
khiêm nhường.

Kỳ thật cô biết, là bởi vì bọn họ lười tranh, khinh thường việc phải đi

tranh.

Bởi vì đã không ưa nhau đến một cảnh giới nhất định rồi.

Giang Đông Đình từ từ thưởng thức cà phê: "tôi cược Tưởng Mộ

Tranh sẽ đến đó ngồi."

Chính anh ta là đàn ông nên quá hiểu đàn ông, người như Tưởng Mộ

Tranh, thường ngày thì chính trực nghiêm túc lắm nhưng một khi đã vô sỉ,
đê tiện thì giống như đại dương mênh mông, không hề có điểm dừng.

Ân Duyệt hỏi: " đặt cược bao nhiêu?"

Giang Đông Đình nói: " 10 tệ đi."

"10 tệ là quá nhiều, anh ấy không xứng."

"Cũng đúng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.