ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 255

Phó Duyên Bác mỉm cười: "Gần như cả năm không nghỉ phép, các vụ

án tử lũ lượt nối tiếp nhau."

Có đôi khi vừa kết thúc một trong án, cảm giác rốt cuộc có thể thở

phào nhẹ nhõm rồi, nhưng đến nửa đêm lại nhận được cuộc gọi thông báo
tới, bọn họ lại phải thành lập tổ chuyên án chạy tới tỉnh khác.

Có người đi tới.

Lạc Táp ngước mắt, giống hệt như hình ảnh nhiều ngày trước kia, ánh

mắt anh giống như lốc xoáy, sâu không thấy đáy.

Anh vẫn mặc chiếc áo sơmi màu đỏ rượu và quần tây đen.

Phó Duyên Bác quay đầu theo tầm mắt cô, anh ta biết Tưởng Mộ

Tranh cũng ở đây, trước đó Lạc Táp có nhắc đến, nói là cùng cậu ta tới đây
học thi lấy giấy phép nhảy dù.

Hiện tại nhìn thấy Tưởng Mộ Tranh, anh ta cũng không kinh ngạc.

Hai người gật gật đầu với nhau xem như chào hỏi qua, bỏ qua mấy câu

hàn huyên khách sáo.

Tưởng Mộ Tranh chuyển ánh mắt qua trên mặt Lạc Táp, dùng giọng

điệu bình thản hỏi: "Sao không gọi anh dậy cùng đi ăn sáng?"

Lạc Táp: "Muốn đi gõ cửa nhưng sợ anh có tính xấu khi thức giấc."

Tưởng Mộ Tranh không vạch trần cô, quét mắt nhìn phần ăn của cô,

chỉ có sữa bò, trứng cùng một miếng sandwich nhỏ: "Còn muốn ăn thêm gì
không? Anh đi lấy thêm một chút cho em."

Lạc Táp: "Không cần đâu, đủ rồi."

Tưởng Mộ Tranh đi về khu đồ ăn, bữa sáng là tự phục vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.