ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 321

Lạc Táp nắm lấy túi hồ sơ, cũng không mở ra, sau khi ổn định lại tâm

trạng mới nói: "Tìm chứ, sao lại không tìm? Sáng mai tôi sẽ đi tìm Cục
trưởng, hỏi ngài ấy một chút xem có phải ngài ấy muốn tôi ra ngoại thành
để huấn luyện, sau khi trở về thì chuẩn bị cho tôi lên Phó cục hay không?"

"..." Đội trưởng mí mắt giật giật mấy cái, cẩn thận khuyên bảo: "Lạc

Táp à, đừng hành động theo cảm tính, chuyện lãnh đạo đã quyết định, cô lại
còn làm căng như vậy khiến họ không xuống đài được. Cô tính không làm
việc ở cục cảnh sát giao thông nữa sao?"

Lạc Táp: "Tôi tự có chừng mực."

Cô cầm sợi dây trên miệng túi hồ sơ lên quay vòng để mở ra, vòng sau

lại càng nhanh hơn vòng trước.

Đội trưởng cũng sốt ruột trong lòng: "Lạc Táp, cô nghe tôi khuyên đi.

Chúng ta đừng lấy trứng chọi đá. Cô đi làm cũng 5 năm rồi, có một số việc
chẳng lẽ cô còn chưa nhìn thấu sao?"

Anh ta nói rất mơ hồ, nhưng anh ta biết Lạc Táp nghe vẫn hiểu.

Anh ta lại tận tình khuyên bảo: "Lệnh điều động lần này là từ Văn

phòng Cảnh sát thành phố trực tiếp đưa xuống, Phó cục trưởng Phó Duyên
Bác quản lý nhân sự của Cục mình lại đi học tập rồi, Cục trưởng chúng ta
còn phải ký thay. Có thể khiến Văn phòng thành phố trực tiếp hạ lệnh điều
động và yêu cầu xử lý cấp tốc như vậy, lại còn không phải là tự phía Cục
Quản lý giao thông của chúng ta muốn điều động cô. Cô hãy ngẫm lại địa
vị của đối phương đi."

Lạp Táp cúi đầu quấn lấy sợi dây buộc túi hồ sơ, đã gỡ tới vòng cuối

cùng, cô lại đặt túi hồ sơ về góc bàn.

Ngẩng đầu nhìn đội trưởng, cô biết đội trưởng có lòng tốt, muốn cô an

ổn một chút, không đến mức cuối cùng bị chèn ép lại còn phải ngậm bồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.