ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 368

Thành tích của cô tệ thì cũng thôi đi, nhưng cố tình anh lại là người

am hiểu bắn súng.

Tuy rằng vừa rồi anh nói với hai đồng nghiệp của cô là không biết bắn

súng, nhưng cô không tin.

Bởi vì trong khoảng thời gian sống cùng nhau ở câu lạc bộ kia, cô đã

nhìn thấy vị trí bàn tay trái của anh có vết chai rất dày, người có thể cầm
súng cả tay trái thì hẳn là kỹ thuật bắn không tệ.

Trước nay anh chưa từng đề cập về quá khứ của anh, nhưng cô cũng

mơ hồ đoán được chút ít.

Cô khó có thể hiểu nỗi một người đàn ông lý trí lạnh lùng giống như

anh làm thế nào lại có thể không biết xấu hổ mà bám dính lấy người khác
không tha như thế này.

Bên kia, Trình Diệc đang kiên nhẫn dạy cho hai đồng nghiệp nữ, còn

tự mình làm mẫu, thậm chí không cần nhìn bia giấy nhưng mỗi phát đạn
đều bắn trúng hồng tâm, khiến hai đồng nghiệp nữ kia liên tục vỗ tay khen.

Lạc Táp xoay mặt qua nhỏ giọng hỏi Tưởng Mộ Tranh: "Kỹ thuật bắn

súng của anh chắc còn tốt hơn huấn luyện viên Trình nhỉ?"

Tưởng Mộ Tranh có chút hoang mang thụ sủng nhược kinh, không

nghĩ tới cô sẽ bình tĩnh mà nói chuyện ôn hòa với anh như vậy, anh cười
cười: "Như nhau thôi."

Lời này xem như có chút khiêm tốn.

Bởi vì trình bắn súng của Trình Diệc còn bị anh chướng mắt, thế

nhưng Trình Diệc còn tự thổi phồng bản thân thành súng thần bách phát
bách trúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.