ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 373

Lạc Táp không hiểu:[Làm gì?]

Tưởng Mộ Tranh:[Cả buổi chiều không thấy được em, muốn nhìn em

một chút, anh ở bên dưới ký túc xá.]

Lạc Táp: "..."

Không trả lời.

Tưởng Mộ Tranh lại nhắn thêm: [ Cho em 2 phút để mặc quần áo, sau

2 phút nếu em không ra anh sẽ dùng đá ném lên cửa kính của phòng em.]

Lạc Táp: "..."

Rõ ràng giữa trưa khi ở trường bắn anh vẫn là một người đàn ông chín

chắn, khiêm tốn, đầy quyến rũ, vậy mà vừa đến buổi tối anh đã lập tức
thành tên vô sỉ rồi.

Còn muốn ném đá vào cửa kính phòng cô.

Nhưng không thể không thừa nhận, tâm trạng tồi tệ vừa rồi của cô

nháy mắt đã bị tin nhắn này của anh xua tan đi biến mất không còn bóng
dáng.

---

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay Tưởng Mộ Tranh xin nghỉ ~

Sau chương này, nhật ký theo đuổi vợ sẽ tạm dừng, ghi chép về mấy

chuyện vặt vãnh cũng tạm dừng.

Nguyên nhân: Bị nụ cười của Lạc Lạc nhà tôi giật điện cho hôn mê

rồi.

ヾ( ゚∀゚)ノ゙

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.