ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 394

Lạc Táp nhấp miệng cười khẽ: "Alo, ba~."

Giọng Phùng Khiếu Vịnh thoáng có mỏi mệt nhưng mang theo ý cười:

"Đêm nay không trực à?"

Lạc Táp: "Không trực, hai ngày này đều được nghỉ."

Phùng Khiếu Vịnh: "Vậy vừa khéo."

Lạc Táp khó hiểu: "Dạ?"

Phùng Khiếu Vịnh: "Tuần sau ba sẽ lại bắt đầu bận rộn, cuối tuần này

chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, mấy tháng rồi ba cũng chưa nhìn con."

Vốn dĩ tối thứ tư tính gọi điện thoại cho con gái yêu, kết quả trở lại thì

việc nối việc, bận rộn lên một cái thì quên luôn chuyện này.

Nghe được tuần sau ba bắt đầu bận, lời vốn dĩ tới bên miệng rồi lại

nuốt xuống, không cần phải hỏi xem ba có thời gian cùng cô ăn mừng sinh
nhật nữa hay không.

Chắc chắn là không có.

Trong lòng cô không khỏi mất mát, nhưng ngay sau đó lại điều chỉnh

tâm trạng tốt, lấy giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: "Có phải nhớ con đến mức
không có tâm tư làm việc đúng không?"

Phùng Khiếu Vịnh cười: "nước không uống, cơm không nghĩ."

Lạc Táp cũng cười.

Bọn họ trò chuyện một hồi lâu, cuối cùng, Phùng Khiếu Vịnh nói cuối

tuần này ăn cơm Phó Duyên Bác cũng đi, Lạc Táp không vui lắm khi thời
gian hiếm hoi được gặp ba mà có người ngoài quấy rầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.