ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 409

Hai người cùng đi ra khỏi rạp chiếu phim.

Khi họ đến nơi, bãi đỗ xe của rạp chiếu phim đã đầy, bọn họ đậu ở bãi

đỗ xe bên phía trung tâm thương mại đối diện, còn phải băng qua đường
lớn.

Ra khòi toà nhà của rạp chiếu phim mới phát hiện bên ngoài đang

mưa, vừa rồi khi bọn họ đi qua đây trời không mưa nên cũng không mang
theo dù để che.

"Cô chờ một chút, tôi đi mượn dù." Phó Duyên Bác nói rồi tính đi vào

tòa nhà.

Nhưng lập tức bị Lạc Táp giữ lại: "Không cần đâu, mưa nhỏ như vậy,

đợi lát nữa đi nhanh một chút là được."

Phó Duyên Bác do dự, trực tiếp cởi áo khoác của mình ra: "Cô phủ áo

lên đầu đi, tóc ướt sẽ dễ mắc bệnh."

Lạc Táp lập tức từ chối: "Không cần đâu, anh mặc vào đi, tôi không

yếu ớt như vậy, những lúc trực ngoài đường thường xuyên gặp mưa to bất
chợt, cũng không có mặc áo mưa."

Có khi không phải giờ tan tầm cao điểm thì còn có thể vào trong xe

mặc áo mưa, nhưng gặp phải đúng lúc cao điểm thì cũng chỉ có thể đứng tại
chốt điều khiển mà mặc cho mưa hất vào người.

Mấy năm nay đều quen cả rồi.

Theo như lời Chu Nghiên nói, cả ngày dãi nắng dầm mưa, các cô đã

luyện được công phu mình đồng da sắt rồi.

Phó Duyên Bác cũng không thể miễn cưỡng cô mặc áo của mình, đành

phải mặc vào lại, anh ta khá tò mò: "Tại sao cô vẫn cứ muốn ở lại trung đội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.