ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 555

Tới phòng ngủ, Lạc Táp mở bộ điều khiển thông minh trên điện thoại

ra, tắt hết đèn trong biệt thự đi, rồi nằm lên giường.

Trong phòng tối thui, duỗi tay ra cũng không thấy được gì.

Lạc Táp suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đễn nỗi đau đầu.

Cô ngồi dậy, mở danh bạ trên điện thoại ra, gọi thẳng cho Tưởng Mộ

Tranh.

Tưởng Mộ Tranh bắt máy rất nhanh, trong lời nói có chút kinh ngạc:

"Lạc Lạc, sao còn chưa ngủ?"

Lạc Táp: "Ừ, để nói với anh một chuyện."

Tưởng Mộ Tranh đã quen với giọng điệu lạnh lùng của cô, cũng không

nghĩ nhiều, cười nói: "Em nói đi, anh nghe đây."

Lạc Táp cắn cắn môi, trong lòng đấu tranh như có hai thế lực đang

đánh nhau loạn lên.

Cô vẫn quyết định nói rõ ràng: "Về sau anh đừng tới đón tôi nữa, xe

thì ngày mai anh chạy đến đại đội của chúng tôi, gửi chìa khóa xe vào
phòng bảo vệ, còn nếu anh nhìn trúng cái xe này thì để lại cho anh đấy, xe
này đi cũng 5,6 năm rồi, không đáng giá bao nhiêu, có thể vừa vặn bồi
thường phí sửa chữa cho chiếc Bugatti của anh."

Cô nín thở, nói một hơi nhiều như vậy.

Tưởng Mộ Tranh không hiểu chuyện gì, lúc tan làm không phải còn

tốt sao?

"Em sao vậy? Lạc Lạc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.