ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 569

Lạc Táp không biết nói mấy lời ngọt ngào, dù trong lòng rất cảm

động, tới miệng lại biến thành: "Không cần đâu, sao phải phiền phức như
vậy, em cũng không phải mấy cô bé mười mấy hai mươi."

Tưởng Mộ Tranh mỉm cười: "Đây không phải chuyện phiền hay

không phiền mà là anh muốn làm như vậy. Hơn nữa, ai quy định phụ nữ 28
tuổi thì không được yêu đường điên cuồng?"

Lạc Táp lẳng lặng nhìn anh, tất cả niềm vui đều toát lên trong ánh mắt.

Tưởng Mộ Tranh cúi đầu, hôn lên giữa môi cô, anh vừa rời khỏi, môi

Lạc Táp đã chủ động dán tới. Anh sửng sốt, Lạc Táp cũng học theo cách
thức trước đó của anh, nhẹ nhàng ngậm lấy môi dưới của anh.

Hô hấp của Tưởng Mộ Tranh cứng lại.

Đêm khuya, xung quanh vốn dĩ đã tối đen, trong đầu anh lại càng hắc

hơn.

Trước mắt ngoại trừ cô thì anh không còn nhìn thấy được gì nữa.

Tưởng Mộ Tranh vẫn không nhúc nhích, Lạc Táp khẩn trương muốn

chết nên cũng không đoán ra anh đang nghĩ gì, lập tức buông anh ra. Cô
còn chưa kịp định thần thì môi Tưởng Mộ Tranh đã áp xuống lần nữa.

Hai người lại hôn đến không kẽ hở.

Theo phản ứng của bản năng, tay Tưởng Mộ Tranh nhấc áo khoác của

cô lên, thăm dò vào trong.

Ngón tay lạnh lẽo chạm vào bên hông cô, Lạc Táp giật mình một cái,

theo bản năng nghiêng người về sau, muốn né tránh.

Tưởng Mộ Tranh tỉnh táo lại, vội lấy tay ra: "Anh xin lỗi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.