ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 572

sinh học hoàn toàn rối loạn."

Lạc Táp gật gật đầu, đối với vấn đề tài chính thì cô dốt đặc cán mai,

không biết nói gì với anh. Dừng một lát, cô nói: "Em không nói nhiều cho
lắm, sau này anh ở bên em sẽ rất buồn chán đấy."

Tưởng Mộ Tranh: "Em nói ít thì vừa vặn có anh giải buồn cho em."

Anh lại nói: "Đàn ông đều không thích phụ nữ ưa lải nhải."

Lạc Táp bớt lo hẳn đi, cô cũng muốn cố gắng hiểu biết về anh thêm

một ít, nhưng không biết nên bắt đầu hỏi từ đâu, nghĩ chịi nghĩ lui rồi hỏi:
"Tiểu Mễ là cháu gái ruột của anh?"

Tưởng Mộ Tranh: "Ừ, là nhà Nhị ca của anh."

"Hai người chỉ hơn kém nhau vài tuổi thôi nhỉ?"

"Ừ, bởi vì tuổi của mẹ anh cũng tầm tầm tuổi anh Cả anh mà. Cho nên

anh chỉ hơn con trai của anh Cả và con gái của anh Hai vài tuổi thôi. Nói
thêm nữa thì có chút dài dòng, em có muốn nghe không?"

"Muốn nghe."

"Ba anh kết hôn hai lần, ba anh cưới vợ đầu và có con từ khi còn rất

trẻ. Ông và mẹ cả sinh được ba người con. Đó là anh Cả, anh Hai và chị Ba
của anh. Lúc chị Ba anh được hai tuổi thì mẹ cả bị bệnh qua đời. Mười mấy
năm sau đó, ba anh đã vừa làm mẹ vừa làm cha, cứ thế nuôi ba đứa con
khôn lớn. Ông sợ nếu cưới vợ sau thì người đó sẽ không đối xử tốt với mấy
đứa nhỏ, cho nên vẫn luôn cô đơn một mình. Sau này anh chị của anh
trưởng thành rồi, đều cật lực khuyên ba anh tìm vợ đi. Bởi vì không đứa
con nào có thể ở luôn bên cạnh bầu bạn với ông cả. Sau đó ba gặp mẹ anh
trong đám cưới một người bạn, mẹ anh cực kỳ thích ba anh, không màng
đến sự phản đối của ông bà ngoại anh mà đến với ông."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.