ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 574

Ôm cô vào trong lồng ngực, sau một hồi, anh hỏi: "Chú Phùng gần

như không có thời gian dành cho em, em có giận ông ấy không?"

Lạc Táp lắc đầu: "Ba là người thân duy nhất của em, em không thể

giận ông ấy được."

Tưởng Mộ Tranh nâng cằm cô lên, dùng sức hôn lên môi cô.

Lạc Táp không biết phải đáp lại như thế nào, điều duy nhất cô biết là

luồn bàn tay về sau giữ chặt lấy gáy anh.

Nụ hôn đứt quãng cứ thế kéo dài hơn nửa tiếng đồng hồ, nhưng hai

người vẫn chưa hôn đủ, anh lại dùng sức thêm một chút, cô yên lặng tiếp
nhận nụ hôn mãnh liệt của anh.

Đợi cho đến khi miệng đều tê dại, không có cảm giác gì nữa, Tưởng

Mộ Tranh mới lưu luyến tách ra. Ngón cái của anh nhẹ nhàng miết lên mặt
cô, có lẽ do thiếu oxy nên cả mặt cô đều ửng hồng.

Anh móc hộp kẹo bạc hà từ trong túi ra, hỏi cô: "Có muốn ăn không?"

Môi và khoang miệng đều nóng rát, Lạc Táp nói: "Cho em một viên."

Tiện thể lấy chút cảm giác mát lạnh để hạ nhiệt độ.

Tưởng Mộ Tranh đổ một viên ra, bỏ vào miệng cô, nháy mắt khoang

miệng tràn đầy mùi bạc hà, tìm về được chút tri giác.

Cô hỏi anh: "Mấy giờ rồi?"

Tưởng Mộ Tranh giơ cổ tay lên: "Đồng hồ ngừng rồi."

"..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.