ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 576

Tưởng Mộ Tranh cười: "Không cho anh cũng đúng, hiện tại đầu lưỡi

anh đang nóng, đưa vào trong miệng em thì cũng sẽ mát mẻ thôi, dù sao lúc
này chắc là khoang miệng em đang rất mát."

Lạc Táp đè kẹo bạc hà xuống dưới lưỡi, lại làm động tác nuốt nước

miếng, rồi sau đó há mồm: "Thấy chưa, không còn nữa, đã nuốt mất rồi."

Tưởng Mộ Tranh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô mà không khỏi bật

cười.

Đưa hai tay xoa mặt cô, lại kéo cô vào trong ngực.

Anh biết cô giấu kẹo dưới đầu lưỡi, nhưng không vạch trần cô. Điều

khiến anh vui mừng chính là không nghĩ tới cô lại có thể chơi trò trẻ con
như vậy với anh.

Hai người dán ở bên nhau hết 15 phút này rồi lại them 15 phút nữa.

Khi Tưởng Mộ Tranh xem thời gian lần nữa thì đã một giờ rưỡi sáng.

Anh có chút không muốn về nhà, chỉ muốn ở cạnh cô, nhưng lại

không thể không cho cô ngủ.

Tưởng Mộ Tranh nghĩ rồi lại nghĩ, biện pháp duy nhất chính là tìm

một cái cớ thích hợp để có thể vào nhà cô, rồi tìm đại gian phòng cho khách
nào đó mà ngủ lại.

Buổi tối anh có thể vừa trò chuyện với cô, sáng mai mở mắt ra là có

thể lập tức chạy lên gặp cô.

Anh phải ra sân bay vào tối mai và trong vài ngày tới đây anh sẽ

không được gặp cô.

Anh dùng cằm cọ cọ trán của cô: "Không xong rồi, anh đã quên một

việc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.