ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 588

Một cái cupcake, hai người chia nhau ăn, mấy miếng liền hết sạch.

"Ăn khá ngon." Lạc Táp còn muốn ăn thêm.

"Sau này mỗi ngày đều mua cho em một cái nhé."

"Không cần."

Tưởng Mộ Tranh hôn hôn lên môi cô, "Chờ anh một chút."

Nói xong anh chạy vào biệt thự.

Mảnh sân vắng lặng, chỉ có âm thanh lá cây xào xạc trong gió.

Lạc Táp ngửi ngửi bó hoa, ngón tay dạo lung tung trên phím đàn.

Không biết anh mang đàn dương cầm này từ đâu lại đây, nhà Tứ ca

chăng?

Bỗng nhiên có mùi thơm của mì bay đến, Lạc Táp quay đầu, Tưởng

Mộ Tranh bưng một chén mì ra, anh nói: "sinh nhật là phải ăn mì trường
thọ."

Lạc Táp mỉm cười.

Trước đây mỗi lần sinh nhật cô cũng ăn mì gói để chắp vá cho qua.

Đến gần, Tưởng Mộ Tranh dùng đũa bắt đầu gắp sợi mì lên, Lạc Táp

nhìn kỹ lại, anh gắp lên không phải là mì gói, là một sợi mì cán bằng tay,
cực kỳ dài.

Lạc Táp kinh ngạc: "Anh mua ở đâu vậy?"

"Nhờ đầu bếp nhà Tứ ca làm riêng cho em đấy, mì trường thọ trứng

gà. Bên trong có lòng đỏ trứng nhưng em không ăn được, nếm thử nào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.