Mắt thẩm mĩ của mẹ cô không tồi, quần áo của cô mặc đa số là do mẹ
của cô mua cho.
Du Ngọc: " bộ này phong cách không giống với quần áo ngày thường
con mặc, rất thời thượng phong cách rất mới mẻ, mẹ nhìn thấy người mẫu
mặc vào không tệ rất có cảm giác a."
Lạc Táp hỏi: " rất thời trang? Lộ lắm sao?"
Du Ngọc: " có thể nói như vậy đi."
Lạc Táp: " ...."
Còn đi học thì mặc rất quy củ thục nữ, sau khi đi làm ngày nào cũng
mặc đều là đồng phục, tan làm đi ra ngoài cũng mặc rất đơn giản không cầu
kì quá, ngẫu nhiên cuối tuần cô cũng mặc quần áo thể thao đi ra ngoài vân
động.
Đồ bó eo gợi cảm gì đấy với cô đều là người xa lạ rồi.
Du Ngọc lại giải thích: " không phải quá lộ, so với lễ phục dự tiệc còn
kín hơn nhiều lắm, phía trước cổ áo V không xẻ quá sâu, thiết kế sau lưng
mới gọi là độc đáo a, có 1/3 lộ ra lưng thôi, rất thích hợp đi dự tiệc nha. Mẹ
nghĩ con còn không có quần áo cho trường hợp như thế này a, nhìn được đồ
đẹp liền muốn mua phòng sẵn cho con chuẩn bị trước một cái."
Cô thấy lộ có ba phần như vậy cũng không sao, nhưng mà cô có đến
mấy buổi tiệc như vậy bao giờ đâu, giống như không cần thiết cho lắm.
" mẹ, con cũng không tham gia mấy buổi tiệc như vậy, đừng tốn tiền
làm gì."
Mấy cái lễ phục dự tiệc trong trung tâm này giá cũng không dễ nhìn
cho lắm.