ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 707

với ba lên xe trước đi, con sẽ lên ngay."

Anh xoay mặt qua nói vài câu với Sở Tư Tư và rút cánh tay ra: "Anh

không có thời gian đi với em, em gọi bạn em cùng đi dạo đi."

Lại chào tạm biệt Du Ngọc và Sở Nhất Sơn rồi lên xe.

Xe chậm rãi rời đi.

Sở Tư Tư ấm ức đến muốn rơi nước mắt, cô có ngốc cũng cảm giác ra

được thái độ của mẹ chồng đối với cô đã thay đổi, nếu không phải tại Lạc
Táp thì sao cô lại phải chịu đựng điều này cơ chứ!

Nhưng hiện tại cô lại không thể trực tiếp trách móc Du Ngọc, bởi vì là

chính cô đã nhờ Du Ngọc gọi Lạc Táp đến.

Sở Nhất Sơn thở dài, đi qua vỗ vỗ bả vai cô: "Không sao đâu, cha mẹ

chồng con không vui là bình thường, đổi lại là ai thì người đó cũng không
vui cho nổi. Không sao cả, qua mấy ngày ba và con cùng đi Thượng Hải
mời khách lại một bữa, nói lời xin lỗi đàng hoàng với gia đình bên ấy."

Sở Tư Tư vung cánh tay về sau quăng tay ông ra, cơn giận bốc lên,

quát: "Ba có thấy phiền không hả!"

Nói xong thì hậm hực rời đi.

Sở Nhất Sơn nhìn về phía Du Ngọc, kiềm chế cơn giận: "Chúng ta lên

trên xe nói chuyện!"

Hiện tại đầu Du Ngọc đang đau nhức như muốn nứt ra, trong lòng vừa

buồn lại vừa đau, loại cảm giác này cứ giống như phải đi qua tầng luyện
ngục, ngay cả ngày xưa lúc ly hôn cũng không khổ sở đến như vậy.

Sở Nhất Sơn bảo tài xế đi về trước, ông ngồi vào ghế điều khiển, Du

Ngọc trực tiếp ngồi vào ghế sau. Sở Nhất Sơn nhìn bà qua kính chiếu hậu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.