ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 714

trí, tôi chỉ biết là nếu tôi còn không rời khỏi cuộc hôn nhân này thì tôi sẽ
hoàn toàn mất đi Lạc Lạc."

Bà hít thở đều: "Đương nhiên, tôi ly hôn thì Lạc Lạc cũng sẽ không

tha thứ cho tôi. Tôi cũng không làm vậy để mong nó tha thứ, chỉ muốn nó
không còn phải tiếp tục chịu ấm ức nữa. Trước kia tôi không ý thức được
thì cũng thôi, mơ màng hồ đồ, bây giờ hiện thực đã phô ra trước mắt, tôi
không thể lại tiếp tục cuộc hôn nhân này được nữa."

Sở Nhất Sơn nhìn bà chằm chằm: "Du Ngọc, trong mắt bà cuộc hôn

nhân gần 20 năm này thật sự không đáng một đồng?"

Du Ngọc: "Có đáng giá hay không thì còn phải xem nó so với cái gì.

Trước kia tuổi trẻ, cảm thấy tiền tài, hôn nhân tương đối quan trọng, nhưng
hiện tại với tôi mà nói, không có gì quan trọng bằng con gái mình."

Tuy rằng đã nhận ra quá muộn, nhưng vẫn là tốt hơn chấp mê bất ngộ.

Sở Nhất Sơn xoa bóp chân mày, trước mắt trong thời điểm mấu chốt

này, xét về mọi mặt đều không thích hợp để ly hôn. Công ty không thích
hợp, lại còn có hôn sự của Sở Tư Tư, không biết nhà chồng bên kia sẽ nghĩ
gì về chuyện tối hôm nay.

Điểm chết người chính là chuyện hợp tác với Tưởng Mộ Tranh, ông

không ly hôn với Du Ngọc thì Tưởng Mộ Tranh vẫn sẽ phải nể mặt Du
Ngọc, không có khả năng hủy mối làm ăn này.

Hơn nữa Tưởng Mộ Tranh còn có quen biết với Hứa tổng, nếu ông và

Du Ngọc ly hôn, với ông mà nói chỉ có hại chứ không có lợi.

Bỏ qua những lợi ích này, ông và bà đã sống với nhau gần 20 năm, nói

không có tình cảm gì chắc chắn là giả, chỉ là tình cảm này giống như một
bức tường được tạo nên từ những viên gạch xếp chồng lên nhau, dùng sức
đẩy một cái thì sẽ lập tức đổ sập ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.