ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 72

Lạc Táp: " ...."

Giới biên kịch không có anh ta đúng là một thiếu sót lớn. Tưởng Mộ

Tranh lại tiếp tục nói: " mấy ngày nay tôi đi công tác, xe của tôi không có
đi ra ngoài, hôm nay chiếc xe này vừa đi ra ngoài, đã bị cô gặp phải, cô nói
cô không điều tra hướng đi của xe tôi? Ai tin! Nhưng chắc ngàn vạn lần
không nghĩ tới đi xe ngày hôm nay lại là cháu gái của tôi đi, hiện tại thấy
thế nào? Hối hận đến xanh ruột rồi đi."

Lạc Táp kinh ngạc, phát hiện ra dạo này vốn từ của cô càng ngày càng

cạn kiệt.

Nghiệt duyên giữa cô và hắn thật sự vô pháp giải khai, trời đất bao la,

Bắc Kinh nhiều người nhiều xe như vậy, cô làm sao lại đụng phải anh ta, lại
đâm vào xe anh ta? Tại sao?

Tưởng Mộ Tranh lại nói : " giống như hôm nay, coi như cô may mắn

không có ai bị thương, vạn nhất ngày nào đó co theo dõi xe rồi đột nhiên
phát sinh chuyện ngoài ý muốn, không cẩn thận tai nạn, ai chịu trách
nhiệm.?"

Lạc Táp không lên tiếng, dù giải thích anh ta cũng không tin, chính là

máu chó như vậy cô có biện pháp nào đây.

" sao cô không nói gì?"

Lạc Táp liếc mắt nhìn anh ta: " nói cái gì? Tôi nói anh tin sao?"

Tưởng Mộ Tranh 'a' một cái, " tôi cũng muốn tin cô, nhưng những

chuyện sảy ra như thế này cô muốn tôi tin cô như thế nào Bắc Kinh không
hề nhỏ bé, buổi tối chúng ta ba, bốn lần gặp nhau, bây giờ lại tiếp tục, cô
nói cho tôi biết nếu đây không phải cố ý thì chẳng lẽ đây lại là ý trời.?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.