ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 790

Sau khi Tưởng Mộ Tranh tan làm thì đi đón Lạc Táp, mấy ngày nay

tuyết lại rơi, đường trơn trượt, anh lái chậm nên khi đến đơn vị của Lạc Táp
thì cô đã đứng ở cửa chờ anh.

Sau khi lên xe Lạc Táp cũng không nói chuyện với anh, sợ làm ảnh

hưởng tới việc lái xe của anh.

Sau đó trong lúc chờ đèn đỏ, Tưởng Mộ Tranh hỏi cô: "Khi nào chú

Phùng mới được nghỉ?" Nói rồi anh dùng khóe mắt liếc nhìn cô một cái.

Lạc Táp đang ngắm nhìn cảnh tuyết rơi ở bên ngoài, quay đầu lại:

"Không biết nữa, hình như mồng 3 có thể về nhà nghỉ ngơi, thời gian cụ thể
thì vẫn chưa rõ."

Tưởng Mộ Tranh gật gật đầu: "Khi nào chú Phùng được nghỉ thì

chúng ta đi thăm nhé, anh sẽ uống vài ly với chú ấy."

Khóe miệng Lạc Táp khẽ cười: "Ừ, đến lúc đó sẽ nói trước một tiếng

với ba."

Tưởng Mộ Tranh vốn đang tính nói với cô chuyện Du Ngọc, nhưng lời

nói đến bên miệng lại nuốt xuống.

Hơn một tháng trôi qua, cô vẫn chưa từng hỏi qua chuyện ly hôn của

Du Ngọc, nhưng cô thường xuyên dậy rất sớm vào buổi sáng, anh cảm giác
được nhưng không muốn quấy rầy cô.

"Lạc Lạc."

"Ừm?"

"Gần đây cậu mợ thế nào?"

"Vẫn ổn, lần trước em có gọi điện thoại, gần đây đang bận bịu nhưng

không có vấn đề gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.