ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 796

"được."

Tưởng Mộ Tranh vẫn chưa tắt điện thoại, Lạc Táp biết anh đang đợi

cái gì. Mỗi lần cô đều phải nói yêu anh rồi anh mới kết thúc cuộc gọi, Lạc
Táp không giỏi biểu đạt, căng da đầu mới nói được câu yêu anh.

Tưởng Mộ Tranh còn cố ý gây sự: "Sao nói nghe có vẻ không tình

nguyện cho lắm nhỉ? Lặp lại lần nữa đi."

" mau biến đi! Nhanh đi họp đi!"

"Không muốn nói cũng được thôi, đến tối ở trên giường sẽ làm thêm

một lần." Tưởng Mộ Tranh cười uy hiếp cô.

"......" Lạc Táp bị anh quấn đến phát sợ, hạ giọng: "Đêm nay em sẽ ở

lại khách sạn, bây giờ đi đặt phòng liền."

Tưởng Mộ Tranh bị uy hiếp ngược lại, anh vui cười nói: "Vợ à, vừa

rồi em nói cái gì thế? Bên này tín hiệu của anh không tốt, lát nữa sẽ gọi lại
cho em nha."

Sau khi nói xong cũng không cho Lạc Táp cơ hội nói chuyện, trực tiếp

tắt điện thoại.

Lạc Táp trở lại văn phòng, tiếp tục lật xem tạp chí, Thượng Viện Viện

cầm quả táo đưa cho cô: "Nè, ăn rất ngon đấy, chị đi rửa đi rồi ăn."

Cô ngước mắt lên nhìn, thừa biết chút ý đồ này của Thượng Viện

Viện, cố ý nói: "Hai ngày này tôi không thể ăn lạnh."

Thượng Viện Viện: "......"

Lạc Táp thấy cô ấy ăn mệt rồi, buông tạp chí trong tay ra, cầm lấy quả

táo rồi vừa huýt sáo vừa đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.