ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 839

Kết thúc công việc trở lại trong đội, Lạc Táp ủ rũ giống như quả cà

tím phơi sương.

Cô nằm ra bàn, đầu óc rối tung.

Tra xét lái xe say rượu mà tra ra được chính mẹ của mình, còn do

mình tự xử lý, nhìn khắp toàn bộ Cục Quản lý giao thông này chắc cũng chỉ
có mình cô.

"Sao vậy? Sao chẳng có chút tinh thần nào thế, mệt mỏi à?" Chu

Nghiên kéo ghế dựa qua ngồi sát bên cạnh.

Lạc Táp lắc đầu: "Không mệt mỏi lắm."

"Thế là làm sao? Nhớ tên kia nhà em hả?" Chu Nghiên cười nói.

Lạc Táp thở dài, chẳng có tâm tư nói giỡn, trả lời lại: "Hôm nay khi

kiểm tra lái xe say rượu thì tra được mẹ em, bà ấy lái xe khi uống rượu."

Chu Nghiên giật mình: "Hả? Sau đó thì sao? Xử phạt?"

"Ừ, phạt 2000, trừ toàn bộ điểm." Lạc Táp nhàn nhạt nói.

Chu Nghiên cắn quả táo, dùng sức nhai, mắt chớp chớp, sau một lúc

lâu thì an ủi Lạc Táp: "Đừng suy nghĩ vớ vẩn, dì cũng sẽ không trách em
đâu, với lại dì lái xe uống rượu là sai rồi. Đối với người không có trách
nhiệm với bản thân thì chúng ta cũng không cần phải tự trách làm gì."

Cô ấy khẽ vỗ vỗ lưng Lạc Táp: "chị biết là dì không đúng, em lại

không muốn gặp dì ấy, nhưng dù sao dì ấy cũng là mẹ ruột của em. Trong
lòng em thấy không thoải mái là bình thường. Cũng qua rồi, mình cũng nên
nghĩ thoáng ra."

Lạc Táp "Ừ" một tiếng, lại tiếp tục ngã ra bàn, toàn thân mệt mỏi, chỉ

muốn ngủ ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.