ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 903

Tưởng Mộ Tranh: " người ta làm việc tốn nhiều sức như vậy là do sức

khỏe người ta tốt, không phải ai cũng giống nhau, buổi tối em khó chịu
thân thể không thoải mái, cũng có người để dựa vào."

Lạc Táp: " từ nhỏ đã có thói quen dựa vào chính mình rồi, chuyện này

em vẫn lo được,"

Tưởng Mộ Tranh không nói lại được cô, nói thêm nữa sợ cô lại không

vui.

Đành phải tùy cô: " em không muốn qua thì không qua nữa."

Hơn nữa Du Ngọc ngày thứ hai bắt đầu chính thức tới Trung Liên đi

làm, phỏng chừng cũng không có tinh lực đi chăm sóc cho cô.

Tưởng Mộ Tranh lại nói: " quản lí tiểu khu chúng ta không tồi, thật sự

có chuyện gì, em trực tiếp gọi điện thoại đến trung tâm quản lí, bọn họ
trong vongfg 5 phút chắc chắn tới."

Anh còn muốn nói một tiếng với Tứ ca, để dì giúp việc bên đó trong

khoảng thời gian này buổi tối tới nhà anh, có thể tiện chăm sóc Lạc Lạc.

Lạc Táp đưa áo khoác cho anh: " anh hôm nay sao lại nói nhiều vậy?

Cũng đâu phải lần đầu tiên đi công tác."

Tưởng Mộ Tranh mặc áo vest vào, anh cũng cảm thấy bản thân đang

lảm nhảm, cười với cô, nắm tay cô đi xuống.

Tới dưới lầu.

" trời ấm hơn, gió thổi vào mặt thoải mái ghê." Lạc Táp cũng chỉ là

thuận miệng nói ra như vậy.

Tưởng Mộ Tranh lại suy nghĩ phức tạp hơn: " thời tiết có tốt, thì buổi

tối cũng không thể một mình đi ra ngoài tản bộ được, muốn đi thì giữa trưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.