ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 976

"Con làm cái gì đấy!" Chát một cái, bị Đào Doãn Phàm đánh vào tay.

Tưởng Mộ Tranh: "..."

Từ nhỏ đã bị đánh, có con rồi vẫn còn bị đánh.

"Nhiệm vụ của con chính là chăm sóc Lạc Lạc, nơi này không có

chuyện của con." Đào Doãn Phòng đuổi anh ra khỏi phòng em bé.

Tưởng Mộ Tranh buồn bực trở về phòng ngủ.

"Bị ghét bỏ?" Lạc Táp vui sướng khi người gặp họa.

Tưởng Mộ Tranh rót cho cô một ly nước đường: "Đâu có, là anh

không quen nhìn hai bà chân tay vụng về, mắt không thấy tâm không
phiền."

Lạc Táp bật cười.

Tưởng Mộ Tranh đen mặt, tiến đến cổ cô khẽ cắn.

"Anh có phiền không hả!" Lạc Táp đẩy anh.

Tưởng Mộ Tranh hôn càng hung hăng, tay cũng đặt ở trên đùi cô.

"Không được."

"Anh biết, chỉ hôn thôi." Anh hôn khóe môi cô: "Còn phải qua bao lâu

nữa?"

" hai tháng."

"... Là bác sĩ nào nói? Ngày mai anh đi tìm cô ta!"

Lạc Táp: "..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.