DƯỠNG NỮ THÀNH PHI
DƯỠNG NỮ THÀNH PHI
Phong Ngôn Nhiễm
Phong Ngôn Nhiễm
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Quyển 3
Quyển 3
Chương 3
Chương 3
Mạn Duẫn gặp hái hoa tặc không ít nên riết đã thành quen. Vả lại, có
Phụ Vương là võ lâm cao thủ bên cạnh, nàng còn sợ ai?
Coi chuyện là một tin đồn thú vị, Mạn Duẫn hỏi tiếp: “Vậy hái hoa tặc
kia hẳn là rất lợi hại?”
Tịch Mân Sầm thấy Mạn Duẫn và tiểu nhị tiếp xúc thì sắc mặt tối
xuống, ngón tay nhéo thật mạnh bên hông nàng.
Mạn Duẫn bắt lấy ngón tay Phụ Vương đang nhéo bừa, nắm ở trong tay.
Phụ Vương nhéo riết thành nghiện rồi à?
Tiểu nhị ra vẻ ‘ngươi không biết đâu’, vỗ vỗ khăn lau bàn trên tay, “Đâu
chỉ lợi hại không thôi đâu, hái hoa tặc này còn đặc biệt kiêu ngạo. Mỗi lần
gây án xong đều để lại một lông chim trắng tại chỗ cô nương bị hại. Danh
dự trắng như tuyết của các cô nương bị hại kia cứ thế mà bị đạp hư. Còn có
mấy người chịu không nổi việc bị người khác chỉ trỏ, đã tự sát.”
Mạn Duẫn nghe được câu ‘lông chim trắng’ kia thì mặt liền biến sắc.
Ngay cả nét mặt của Tịch Mân Sầm cũng có biến hóa nhỏ.
Nhưng tốt xấu gì hai người đều là người đã từng trải qua mưa gió, chỉ
trong nháy mắt đã đưa cảm xúc về bình thường.
“Quan phủ không muốn bắt hái hoa tặc à?”