DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1006

Nếu Hoàng Đô cũng có thể làm một cái chợ đêm thế này, như vậy hắn sẽ

mỗi ngày đều đi ra dạo cho mà xem.

Mạn Duẫn nhìn phố Tây nhộn nhịp mà không khỏi nhớ tới trời đêm đèn

đèn đuốc xanh đỏ tím vàng ở hiện đại. Nàng rất ít khi tưởng niệm nơi đó,
hoặc có thể nói, có Phụ Vương bên mình làm cho nàng hoàn tòn không có
thời gian đi tưởng niệm nơi chốn kia.

“Tiểu Quận chúa, muốn cái này không?” Chu Dương cầm hai cái mặt nạ

lắc lắc trước mặt Mạn Duẫn.

Mặt nạ trông rất được, trình độ thủ công rất tốt, nhưng Mạn Duẫn chẳng

hứng thú với những thứ này, lắc đầu nói: “Tự ngươi chơi đi.”

Chu Dương mất hứng buông mặt nạ xuống, “Ta đã trưởng thành từ đời

nảo nào, sao lại chơi ba cái thứ này.”

Khóe môi Mạn Duẫn run rẩy mất một lúc. Lẽ nào Chu Dương lại cảm

thấy nàng ít tuổi nên mới mua cho nàng? Vậy tóm lại là người nào vừa rồi
cầm đến mặt nạ thì cười giống như một đóa hoa?

“Phụ Vương, chúng ta qua bên kia đi.” Mạn Duẫn liếc thấy một nơi cách

không xa phía trước có một đống người vây quanh, nhìn như rất náo nhiệt.

Chính giữa đám người là một đài sân khấu, trên đứng hơn mười cô

nương, người nào người nấy đều xinh đẹp như hoa. Mỗi cô nương đều cầm
trong tay một cái quạt, trên mặt quạt theo thứ tự viết từ một đến mười bốn.

Người vây đầy nghẹt xung quanh phía dưới đài.

Bên cạnh đài bày một cái bàn gỗ và ghế dựa, một vị nam tử mặc huyền

bào đang bưng trà ngồi chỗ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.