DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1061

Ngón trỏ chọc ra một cái lỗ nhỏ trên cửa, Mạn Duẫn ghé sát vào đưa

mắt nhìn bên trong.

Trong phòng tối đen không có một tia sáng, tiếng ván giường kẽo kẹt

vang, mơ hồ còn nghe được tiếng thân thể chạm vào nhau. Trong đêm yên
tĩnh, âm thanh rên rỉ của nữ tử vô cùng hấp dẫn. Mạn Duẫn đã mây mưa
nhiều lần cùng Tịch Mân Sầm, không phải là một nữ nhân chưa từng hưởng
chuyện cá nước thân mật, nên đương nhiên hiểu được người bên trong đang
làm cái gì.

Khóe mắt chát chát, Mạn Duẫn muốn khóc nhưng lại không rơi được

nước mắt. Trái tim dần dần chết lặng như đã ngừng đập không có một chút
cảm giác nào, khiến nàng muốn hít thở mà không được.

Gió lạnh thổi tung tóc bay tán loạn, Mạn Duẫn đứng ngây ngốc ngoài

cửa thật lâu mà không thể cử động.

Ưm... ưm... A... Nữ tử trong phòng đột nhiên rên to lên, khiến tay chân

đang lạnh toát của Mạn Duẫn rúng động.

Thời gian có thể hòa tan tất cả sao? Trước kia khi đối mặt sắc đẹp, mặt

Phụ Vương không đổi sắc, giờ cũng đã không cưỡng lại nổi sự dụ hoặc?

Lòng Mạn Duẫn ê ẩm như đang rơi lệ nhưng đôi mắt thì hoàn toàn

tương phản, không có một chút ánh nước mắt nào mà trong trẻo như mặt
trăng đang treo trên cao kia.

Sáng tỏ, trong suốt.

Mạn Duẫn lảo đảo lui lại vài bước, vẫn nhìn thẳng tắp vào cánh cửa kia,

đầu óc rối nùi.

Trong đầu chỉ có một ý tưởng... Trốn đi, thoát khỏi chỗ này, chạy trốn

tới nơi không còn nghe được thanh âm này nữa. Mạn Duẫn xoay người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.