DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1071

Tịch Mân Sầm có dự cảm Mạn Duẫn đang ở trong này nên mặc kệ hoàn

cảnh đen sầm đen sì xung quanh mà bước chân càng nhanh hơn.

Con đường dẫn đến trước hòn núi giả sừng sững cao gần hai thước.

Những chỗ có thể giấu được người xung quanh không nhiều, nhìn là có

thể thấy được ngay. Nếu Mạn Duẫn thật sự ở trong này, khả năng duy nhất
là núp sau núi giả.

không nén được nỗi chờ mong trong lòng, Tịch Mân Sầm từng bước tiến

lại gần.

Ở một bên sườn khác của núi giả, có một cô gái cuộn chặt thân mình,

lạnh run lẩy bẩy.

Tịch Mân Sầm ngồi xổm xuống, vừa định lớn tiếng mắng Mạn Duẫn

một câu thì thấy trán nàng ứa đầy mồ hôi lạnh. Cơn tức của hắn lập tức biến
mất không tăm hơi mà chuyển sang lo lắng cực độ. Đêm khuya sương nặng,
quần áo của nàng dính một ít bọt nước lấm tấm, sờ tay lên thì thấy quần áo
ẩm ướt lạnh lẽo như có thể vắt ra nước.

Nơi này gần ao, ban đêm không chừng còn lạnh hơn những nơi khác.

Ngủ tại chỗ này không cảm lạnh mới là lạ!

Tịch Mân Sầm ôm lấy Mạn Duẫn, đưa tay sờ trán của nàng. Nó nóng

như bàn ủi. hắn quýnh lên, vội vàng quay trở về.

Mạn Duẫn váng đầu hoa mắt, cảm giác được có người tới gần bắt lấy

nàng liền lập tức giãy dụa, mặt nhăn nhíu.

“Nằm im cho bổn Vương!” Tịch Mân Sầm cúi đầu, rống lên với Mạn

Duẫn.

Mạn Duẫn cắn chặt môi, tay túm chặt quần, sắc mặt tái nhợt. “Đau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.