DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1086

“Lần sau đừng một mình chạy đi như thế, ít nhất đừng chạy đi ban đêm,

hiểu không?” Tịch Mân Sầm chỉ vào đầu gối của nàng, gương mặt ít khi
thay đổi giờ lộ ra một tia lo lắng, “Nếu ngươi lại phát bệnh lần nữa, Phụ
Vương thật sự không biết nên phạt ngươi thế nào.”

thật sự tiếc không thể buộc nàng vào trên người mà mang theo như hình

với bóng, đỡ phải nhỡ đâu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì người đau lòng
cũng chỉ là hắn chứ ai.

Nhưng hiển nhiên là không thể nào làm như vậy rồi. Điều duy nhất hắn

có thể làm chính là cố hết sức để luôn ở bên cạnh nàng, giảm bớt khả năng
phát bệnh của nàng. Nếu hắn không đoán sai, sau khi phát bệnh lần này, tỷ
lệ phát bệnh lại sẽ tăng lên rất nhiều.

Vừa nghĩ đến khả năng này, sắc mặt Tịch Mân Sầm tối sầm.

“Có lần giáo huấn này, Duẫn nhi tuyệt đối không chạy loạn nữa đâu.”

Mạn Duẫn giơ tay lên thề, muốn Phụ Vương an tâm.

trên thực tế, vì đã cách đến tám năm nên căn bệnh này đã bị Mạn Duẫn

quên hoàn toàn từ đời kiếp nào. Tình huống tối qua hoàn toàn nằm ngoài dự
tính của nàng.

Mạn Duẫn rất yêu quý bản thân, đặc biệt thân thể này thua xa thân thể

khỏe mạnh hồi kiếp trước nên Mạn Duẫn luôn tránh để mình bị thương
hoặc là cố gắng giảm sự thương tổn đến mức thấp nhất.

Biết trên người mình có quả bom hẹn giờ, nàng sao còn dám chạy loạn?

Nhận được cam đoan của Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm không biết nên vui

hay nên buồn. Mạn Duẫn cam đoan có lần nào là thực hiện đâu?

Bụng Mạn Duẫn không hợp thời rọt rẹt kêu hai tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.