DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1217

Thấy Mạn Duẫn còn bực bội, Tịch Mân Sầm khẽ nhíu mày, ngón tay

xoa nhẹ mặt nàng: “Phụ vương cũng có nỗi khổ không nói được, tạm thời
cũng không thể nói cho con. Đợi tới Thanh Châu, thì con cũng sẽ biết, việc
gì phải bực bội với phụ vương!”

Tịch Mân Sầm nói rất có tính thuyết phục. Thiếu chút nữa Mạn Duẫn đã

quay đầu lại, nhưng tận đáy lòng nàng vẫn có chút không cam lòng.

Có việc gì không thể nói với mình được chứ? Chỉ cần là việc nàng hỏi,

ngoại trừ việc của mẫu thân Thẩm Đậu, có việc gì mà phụ vương không nói
cho nàng nghe?

Nàng không tin, còn có việc càng không thể nói ra hơn việc của Thẩm

Đậu sao?

“Phụ vương, người có tin Duẫn nhi không?” Nếu tin tưởng, vì sao không

muốn nói với nàng?

Mạn Duẫn cúi đầu, cảm giác thất bại lan tràn toàn thân. Nàng đã muốn

đem trái tim mình giao hết cho phụ vương. Vì sao tâm phụ vương, lại
không muốn giao cho nàng? Vì sao đi Thanh Châu? Vì sao không thể nói
với nàng? Ngay cả cơ hội điều tra, phụ vương cũng không cho.

“Bổn vương không tín nhiệm con khi nào?” Lúc nói lời này, Tịch Mân

Sầm rất giận dữ.

“Vậy vì sao không nói cho con biết?” Mạn Duẫn ngẩng đầu nhìn hắn,

ánh mắt tràn ngập nghi hoặc.

“Tất nhiên là có lý do không thể nói, phụ vương đã khi nào lừa con

chưa, khi nào thì không thương con!” Tịch Mân Sầm muốn khuyên Mạn
Duẫn bỏ đi suy nghĩ tra xét trong đầu.

Nhưng Tịch Mân Sầm càng giấu, càng khiến Mạn Duẫn muốn biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.