DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1218

“Phụ vương, con không đi Thanh Châu”. Nếu phụ vương không muốn

nói cho nàng biết, nàng liền về Kinh thành.

Ai biết Tịch Mân Sầm vừa nghe Mạn Duẫn nói lời này, sắc mặt liền

băng lãnh: “không cho phép!”

“Con phải đi theo bổn vương, lần này đi Thanh Châu, con không thể

không đi.” Tịch Mân Sầm một khi đã nói, thì không có việc thương lượng.

“Vậy người nói cho con biết, tại sao?” Mạn Duẫn phụng phịu, quật

cường nhìn theo hắn. Giống như nếu Tịch Mân Sầm không nói ra nguyên
nhân, nàng tuyệt đối không đi.

Tịch Mân Sầm thở dài, bất đắc dĩ nói: “Duẫn nhi, con vì sao luôn cố

chấp như vậy?”

Đây là lần đầu tiên hai người cãi nhau, giận dỗi lâu như vậy. Như trước

kia, đều chỉ qua nửa ngày.

Nàng biết quyết định của phụ vương là không thể thay đổi. Nhưng tính

tình Tịch Mân Sầm và Mạn Duẫn cũng không khác nhau là mấy. Chỉ cần hạ
quyết tâm làm gì, thì không ai có thể phản đối. Mạn Duẫn xoay người đi ra
ngoài, “Phụ vương, con về kinh thành trước chờ người. Án tử Tê Thành đã
xong, con cũng không nhất quyết phải ở lại chỗ này.”

Mạn Duẫn chạy đi, cũng không thèm quay đầu lại. Mạn Duẫn là người

hòa ái nhưng khá lạnh lùng, thường ngày cũng rất ít có cảm xúc thịnh nộ
hay vui mừng thất thố. Vậy mà bây giờ, ngay cả chính nàng cũng không thể
khống chế được cảm xúc của mình.

Chỉ cần nghĩ đến phụ vương không tín nhiệm nàng, trong đầu liền tràn

ngập lửa giận, không chỗ phát tiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.