DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1311

tình giống như trước kia, vân đạm khinh phong.

Chẳng lẽ là ảo giác của hắn sao?

Cáo biệt Bách Lý Vân Dịch, Tề Hồng theo đường nhỏ trở lại trong sân.

hắn vừa mới đi, Tôn Chí liền nhìn theo bóng dáng hắn, hận không thể

đem Tề Hồng bắt lại, hành hạ một chút.

Ánh mắt Bách Lý Vân Dịch giống như việc gì cũng nhìn thấu, lại cũng

giống như cái gì cũng không biết. hắn chậm rãi xoay người, nói với Tôn
Chí: “Đừng quên lời ta, coi như cái gì cũng không biết”.

Cho dù bọn họ nói ra, thì có thể làm gì? không có chứng cứ trong tay, lại

truyền việc này ra ngoài, ngoài việc tăng thêm cừu hận với Cửu Vương gia,
cũng không giúp ích được gì. Thiên liên nhụy đặt trong Thiên Kiểm trang
đã trăm năm, ngoài việc làm cảnh cũng chẳng để làm gì. hắn không phải
đám lão già kia, sẽ sống chết đi tuân thủ quy củ tổ tông. Cửu Vương gia nếu
mất nhiều công phu như vậy để lấy thiên liên nhụy, chắc chắn là có việc cần
dùng gấp.

Cùng với một người lâm vào tình thế bắt buộc như vậy mà so đo ư, cần

gì phải đầu rơi máu chảy cơ chứ.

Cho dù thật sự luyến tiếc thiên liên nhụy đi chăng nửa, Bách Lý Vân

Dịch cũng không nghĩ muốn cùng Cửu Vương gia lấy cứng đối cứng. Nếu
đã như vậy, cũng không bằng thuận nước đẩy thuyền, cả hai bên đều tốt
đẹp.

Ánh mắt đạm mạc chuyển về phái đám người đang chém giết lẫn nhau.

Thế gian này, cái gì còn có thể mãi lưu lại? Hoa cho dù quý thế nào, cũng sẽ
có ngày héo tàn; con người khi còn sống có vinh quang tới đâu, cuối cùng
cũng có ngày chết đi. Có thể còn vĩnh hằng với hậu thế, ngoại trừ tình cảm,
thì còn là cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.