DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 213

ngươi xem.”

Hai cô gái trong lồng lúc này đã bị dục hỏa quấn thân, hôn nhau đầy lửa

nóng. Trường hợp này chỉ có thể dùng hai chữ “dâm uế” để hình dung.

Nghe Phụ Vương kêu mình bằng “Duẫn nhi”, Mạn Duẫn cho là Phụ

Vương đã hết giận rồi, nhưng khi quay nhìn gương mặt lạnh lùng của Phụ
Vương thì Mạn Duẫn liền vứt ngay một tia thở phào may mắn cuối cùng
trong lòng.

“Phụ Vương, Duẫn nhi biết sai rồi, về sau sẽ không dám nữa.”

Thay vì kiếm cớ để biện minh, Mạn Duẫn biết, thà rằng trực tiếp thừa

nhận sai lầm còn hơn.

“trên đời này còn có chuyện gì mà ngươi không dám làm nữa hay sao?

Duẫn nhi, ngươi lần nào mà chả ngoan ngoãn nhận sai, nhưng có lần nào
ngươi ghi tạc trong đầu không!” Câu cuối cùng, giọng bỗng nhiên cất cao
lên.

Lúc Tịch Mân Sầm tức giận, ánh mắt lạnh lẽo như băng có thể đông chết

người, nhưng việc biểu hiện lửa giận ngút trời ra ngoài như lúc này là lần
đầu tiên. Mạn Duẫn biết, khẳng định hôm nay Phụ Vương đã bị chọc tức
không nhỏ.

Mạn Duẫn sợ bởi vì chuyện này mà Phụ Vương sẽ ghét nàng, sợ Phụ

Vương từ nay về sau sẽ bỏ mặc nàng, đôi tay ôm chặt lấy cổ của Tịch Mân
Sầm, thanh âm hàm chứa nức nở nói: “Phụ Vương, Duẫn nhi biết sai rồi,
thật sự không dám nữa.”

Dáng vẻ điềm đạm đáng yêu khiến ai nhìn thấy tâm can cũng xoắn chặt

lại. Ngay cả Chu Phi ngày thường vẫn mặt sắt cũng không đành lòng nhìn
bộ dạng này của Mạn Duẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.