làm, nếu Cửu vương gia muốn bỏ tiền ra mua, ít nhất Tư Mã Triều cũng có
thể vớt vát trở về chút tiền vốn.
“Ta với Cửu vương gia là quen biết cũ, nếu Cửu vương gia muốn mua,
100 vạn lượng là được rồi.” một trăm vạn lượng là tiền vốn của hắn, hơn
nữa, hắn cũng không dám kiếm tiền lời từ Cửu vương gia.
Người khác không có tận mắt thấy thủ đoạn tàn nhẫn vô tình của Cửu
vương gia, hắn may mắn đã nhìn thấy qua.
Nam nhân này, chỉ có thể lấy lòng, không thể chọc giận.
“Chu Phi, trả tiền.”
Phân phó một tiếng xong, Tịch Mân Sầm ôm Mạn Duẫn đi xuống đài.
đi ngang qua Chu Dương, chân Tịch Mân Sầm tung ra một cước, đạp
người hắn văng xuống dưới đài. Thân thể nặng nề rơi phịch xuống đất, một
lớp bụi cuồn cuộn nổi lên.
Chu Dương ôm bụng, khí huyết cuộn trong ngực rồi phun ra một búng
máu, nhanh chóng cúi đầu quỳ xuống, không dám phát ra một chút âm
thanh nào. thật may là chân kia đá vào bụng chứ không phải ngực, nếu
không mạng nhỏ của Chu Dương tối nay coi như đến địa phủ báo danh.
Tịch Mân Sầm liếc mắt nhìn thanh lâu chung quanh, giữa khe cửa lộ ra
những ánh mắt. Tưởng là hắn không nhìn thấy sao? Hừ lạnh một tiếng,
muốn xem chuyện cười của Tịch Gia ư, cũng nên suy nghĩ một chút xem có
mệnh để nhòm ngó hay không.
Chu Phi thấy Cửu vương gia quay lưng đi, lập tức kêu mấy thị vệ nhấc
lồng sắt lên, đuổi theo bước chân của Cửu vương gia.