"Vương Gia, nên vào triều sớm rồi." Chu Phi nhắc nhở một tiếng.
Tịch Mân Sầm gật đầu, nhìn thấy tiểu nữ hài chỉ mặc một cái áo đơn
màu trắng, không thể không nhíu mày.
"đi chuẩn bị một bộ y phục, mặc vào cho nàng. Trước lúc bổn vương trở
về, phải chăm sóc thật tốt đứa nhỏ này." Tịch Mân Sầm phân phó nói, ôm
đứa bé đi vào trong nhà.
Mỗi một góc của gian phòng, đều bày lò lửa, vừa mới vào nhà, từng trận
ấm áp giống như là thủy triều vọt tới bao quanh nàng.
Chu Phi có chút khó xử, tại sao Vương Gia dường như rất quan tâm đứa
nhỏ này? Nhưng mệnh lệnh của Vương gia, hắn không thể cãi lời. Trước
khi hiểu Vương Gia tính toán gì, hắn cũng chỉ có thể phục tùng.
Tịch Mân Sầm thích thanh tĩnh, chỗ Tiểu Lâu này là địa phương nghỉ
ngơi của hắn. Trừ một tên hộ vệ là Chu Phi, những người khác toàn bộ ở lại
ngoài rừng cây Mà Tịch Mân Sầm ngoại trừ ngủ ở chỗ này, những thời gian
khác đều ở bên ngoài. Nếu như người áo đen kia may mắn đi ra ngoài, đối
mặt không phải là cửa sau vương phủ, mà là đông đảo thủ vệ của Tịch Mân
Sầm. Trong thâm tâm của Tịch Mạn Ngọc mặc niện cho người áo đen một
chút, đường thoát thân quả thật rất gian nan a.
Tịch Mạn Duẫn nằm cọ xát vào trong ngực hắn, nam nhân còn quá trẻ
này, là phụ thân trên sinh lý của nàng? Có liên hệ máu mủ với nàng? Cửu
vương gia Tịch Mân Sầm máu lạnh vô tình trong truyền thuyết?
Đối chiếu một chút về gương mặt của hai người bọn họ, Tịch Mạn Duẫn
cảm thấy tuyệt không giống. hắn là loại nam tử có ngũ quan kiên nghị, chỉ
là liếc mắt nhìn, cũng biết này là loại người mạnh mẽ cực kỳ tự tin kiêu
ngạo, dĩ nhiên, hắn có tư cách kiêu ngạo.