DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 274

Phụ vương là một nam nhân bình thường, hai tháng nay vẫn cùng nàng

ngủ. Nam nhân mạnh khỏe lại đang ở tuổi sung sức nhất, nhưng lại bị cấm
dục lâu như vậy, lúc này có cương thì Mạn Duẫn cũng có thể hiểu.

Lập tức im re không nói lời nào.

“Ngoan, để cho phụ vương ôm một cái.” Thấy Mạn Duẫn rốt cuộc an

phận ngồi im, Tịch Mân Sầm mới khẽ bật hơi.

Hai tay ôm lấy Mạn Duẫn, lẳng lặng tựa vào vách thùng tắm.

Cho đến khi nước nóng trở nên không còn chút độ ấm nào, Mạn Duẫn

mới cảm giác cái kia của phụ vương biến mất.

Hai người làm xong lần tắm rửa xấu hổ này liền chui vào chăn ngủ. Lúc

ngủ, Mạn Duẫn vùi cả người vào trong ngực Tịch Mân Sầm.

Rất ấm, không cần lo lắng an nguy của chính mình.

Vì nam nhân này đủ cường đại để bảo vệ mình.

Trời còn chưa sáng, vẫn tối om om, nhưng cung nữ thái giám trong hành

cung đã giống trống khua chiêng để nhắc nhở các vị đại thần và sứ giả nên
rời giường. Tiếng chiêng trống ầm ỹ khiến Mạn Duẫn phải lấy tay che tai
lại.

Bởi vì phải nghênh đón luồng ánh sáng mặt trời đầu tiên nên toàn bộ

nhân mã phải đến Vọng Nhật Nhai trước khi mặt trời mọc.

So với các đại thần và sứ giả, người đêm qua ngủ ngắn nhất hẳn là Tân

Hoàng Sử Minh Phi.

Lúc mọi người còn chưa rời giường, hắn đã bị chúng cung nữ hầu hạ

thay quần áo. Y phục hoa lệ mà rườm rà từng lớp từng lớp được khoác lên
người, khiến cho cả người hắn mập lên không ít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.