DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 276

Bốn vị đại thần theo Tịch Mân Sầm ngồi lên xe ngựa, Chu Phi Chu

Dương cỡi ngựa đi theo.

Gió lạnh tận xương không ngừng va đập vào rèm xe, thỉnh thoảng có vài

ngọn gió lạnh chui vào, lướt qua trên mặt như dao găm xẹt qua.

Chạy gần nửa canh giờ, con ngựa hí một tiếng, dừng lại.

“Vương Gia, đã đến Vọng Nhật Nhai.” Ngoài xe ngựa, Chu Dương hăng

hái nói.

Trời đất mờ mịt như hòa vào làm một, chỉ có thể nhìn thấy một ít cỏ cây

gần bên cạnh. Từng dãy xe ngựa dừng ở ven đường, toàn bộ đại thần và sứ
giả đều đã bước xuống đứng bên trái bên phải con đường.

Tịch Mân Sầm ôm lấy Mạn Duẫn, áp vào trong ngực, xuống xe ngựa

đầu tiên, trừ khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra bên ngoài, tất cả các chỗ còn lại đều
đã được áo choàng lông chồn che phủ kín mít.

Đội ngũ đi bộ hướng tới phía trước, mấy trăm người đang đứng trên

Vọng Nhật Nhai đều hướng mặt về phương đông mà chờ đợi.

Đứng ở trước nhất chính là Sử Minh Phi. Toàn thân hắn khoác long bào

màu vàng kim như ánh mặt trời chói lọi, chói mắt nhất giữa đám người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.